Với sự mách bảo từ trái tim và tin vào trực giác của mình, Huyền Thoại quyết định trao hoa cho Ngọc Anh cùng lý do: "Khi em nhìn vào mắt 3 chàng trai, chỉ anh Ngọc Anh nhìn em". Vòng lộ diện cuối cùng chính thức mở ra khi Nông Mạnh Tùng lộ diện với màn chốt đơn đã có chủ.
Mưa bên ngoài vẫn rơi từng hạt xối cả, Tạ Đình ngồi ở bên cạnh anh, bàn tay nhỏ nhắt siết chặt lấy bàn tay lạnh ngắt của anh, trái tim đau nhói đến khó thở. Nếu không phải nhịp tim yếu ớt của anh vẫn chạy trên máy monitor, cô thật sự nghĩ rằng anh đã chết.
Night Aesthetic. Soft Dreamy Aesthetic. Pretty Sky. Beautiful Sunset. Sunset Love. Sunrise Photography. Nature Photography. Aesthetic Backgrounds. I have sooo many other pins you'd love Come check them out: marsryanx ++ clouds sky sunset soft aesthetic dreamy pink hazy sunrise photography purple.
1. Lựa chọn các chủ đề từ vựng. Việc lựa chọn các chủ đề từ vựng phụ thuộc vào trình độ tiếng anh của các bạn đang ở đâu. Nếu là những người mới bắt đầu học tiếng Anh thì các bạn nên chuẩn bị các chủ đề từ vựng bằng các hình ảnh, tranh vẽ đơn
Cho trăm năm bóng hình anh luôn bền lâu trong đáy tim cho mi em không lệ hoen úa màu . Tình ta dù thoáng qua trong đời trong trái tim em xin nguyện luôn tôn thờ Ngộ khi mình đã trao cho nhau nguyên trái tim chứa chan buồn vui ân tình kia muôn kiếp không tàn Tình ta dù thoáng qua trong đời trong trái tim em xin nguyện luôn tôn thờ
Vay Nhanh Fast Money. TRENDING Diễn viên Yua Mikami và những tập phim hay nhất 2022 của Yua Mikami 11 tháng ago 86 Lời chúc tiễn bạn Lên Đường may mắn, hay và ý nghĩa nhất 1 năm ago Thần Đồng Đất Việt – Trọn bộ Full 2 tháng ago Thánh nữ Trung Quốc Shen Nana và những bộ phim AV nóng bỏng của Shen Nana 10 tháng ago Doremon – 12 tập truyện dài 3 năm ago Next Prev Home Đọc Truyện 2 Tháng Bảy, 2021 0 0 0 A A trao-anh-trai-tim-em Tags ebook Trao Anh Trái Tim Emepub Trao Anh Trái Tim EmTrao Anh Trái Tim EmTrao Anh Trái Tim Em ebookTrao Anh Trái Tim Em epubTrao Anh Trái Tim Em mobiTrao Anh Trái Tim Em pdfTrao Anh Trái Tim Em prcTrao Anh Trái Tim Em truyệntruyện Trao Anh Trái Tim Em Previous Post Tự Học Giao Tiếp Tiếng Hàn Cơ Bản Next Post Tớ Đã Học Tiếng Anh Như Thế Nào Sachvui Related Posts Thần Đồng Đất Việt – Trọn bộ Full 15 Tháng Tư, 2023 Huyết Thú Vương 25 Tháng Hai, 2022 Tiến Về Phía Nhau PDF 5 Tháng Một, 2022 Doremon truyện ngắn mới nhất Thuốc Gây Ảo Giác 25 Tháng Mười, 2021 Tình yêu pha lê 12 Tháng Mười, 2021 Mong ước lâu bền 12 Tháng Mười, 2021 Trending Comments Latest Diễn viên Yua Mikami và những tập phim hay nhất 2022 của Yua Mikami 27 Tháng Bảy, 2022 86 Lời chúc tiễn bạn Lên Đường may mắn, hay và ý nghĩa nhất 6 Tháng Một, 2022 Thánh nữ Trung Quốc Shen Nana và những bộ phim AV nóng bỏng của Shen Nana 25 Tháng Tám, 2022 Thần Đồng Đất Việt – Trọn bộ Full 15 Tháng Tư, 2023 7 Viên Ngọc Rồng Dragon Ball 6 Tháng Mười Hai, 2020 Smashy Duo Mod APK Vô Hạn Tiền 13 Tháng Sáu, 2023 Animal Crossing Pocket Camp MOD APK Vô Hạn Tiền 12 Tháng Sáu, 2023 Playdead’s INSIDE APK 12 Tháng Sáu, 2023 Hidden Hotel MOD APK Vô Hạn Tiền 12 Tháng Sáu, 2023 Talking Tom Pool MOD APK Vô hạn tiền 12 Tháng Sáu, 2023 Đề Cử Linh Hồn Của Tiền 5 Tháng Mười Một, 2020 Download sách Mẹ Việt Dạy Con Bước Cùng Toàn Cầu Tái Bản 26 Tháng Mười Hai, 2021 Lời Từ Chối Hoàn Hảo 9 Tháng Mười, 2021 301 Câu Đàm Thoại Tiếng Hoa [Review sách, Pdf, Ebook, Tải sách] 11 Tháng Mười Hai, 2021 Top 10 cuốn bán chạy và hay nhất mọi thời đại bạn nên đọc 20 Tháng Mười Hai, 2021 Những Câu Nói Hay Về Giấc Mơ 50 Danh Ngôn Hay – Dr. Khỏe 29 Tháng Mười Hai, 2021
♡ TRAO ANH TRÁI TIM EM NGHÊ ĐA HỈ ♡ Tác giả Nghê Đa Hỉ Editor An Tĩnh Raw Tấn Giang Convert Diêu Hạ wikidich Độ dài 55 chương bao gồm cả 2 phiên ngoại Bìa Yến Ngọc ♡ VĂN ÁN ♡ Bởi vì nhất thời giận dỗi, Lục Chẩm Tuyết quyết tâm phải khiến cho Lâm Cảnh yêu cô. Cô trêu chọc anh, trêu chọc anh, một hai phải khiến anh yêu mình. Nhưng theo đuổi được một thời gian, cô mới ngộ ra một điều, Lâm Cảnh là một người đàn ông lạnh nhạt lại cao cao tại thượng, chắc chắn sẽ không có khả năng yêu cô. Cô rất kiên quyết chọn từ bỏ, xoay người rời đi không một chút lưu luyến. Tất cả mọi người, bao gồm cả Lục Chẩm Tuyết đều cho rằng Lâm Cảnh không thích Lục Chẩm Tuyết, nhưng chỉ có mình anh biết, mỗi một ngày Lục Chẩm Tuyết không xuất hiện, anh đều vô cùng bực bội trong lòng. Ngọt văn. Cao lãnh nhất thời sảng, truy thê hỏa táng tràng. Tag Đô thị tình duyên, yêu sâu sắc, hoan hỉ oan gia, ngọt văn Từ khóa tìm kiếm Vai chính Lục Chẩm Tuyết, Lâm Cảnh ┃ vai phụ ┃ cái khác Một câu tóm tắt Cao lãnh nhất thời sảng, truy thê hoả táng tràng Chi tiết về PASS truyện! Bản edit sẽ còn nhiều lỗi typo, mọi người hãy cmt hoặc chụp màn hình và gửi về page An Tĩnh Blog nhé! Cảm ơn sự hỗ trợ nhiệt tình từ các bạn. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ! ♡ MỤC LỤC ♡ LƯU Ý Đây là truyện đầu tay của mình nên không tránh khỏi việc lậm cv và sai chính tả do cái tính ẩu tả. Mình sẽ beta lại khi có thời gian, nếu mọi người thấy dòng này tức là mình chưa beta và suy nghĩ kỹ trước khi nhảy hố nha ❤ 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 __ HOÀN TOÀN VĂN __
Edit An TĩnhLúc Lâm Cảnh từ thành phố Giang trở về thành phố S đã là đầu tháng mười trừ lần này có trợ lý Tiểu Dương đồng hành ra, dường như không có người nào phát hiện ra được tâm trạng của Lâm Cảnh không tốt, thậm chí là trở nên ngột ngạt nặng người như Lâm Cảnh, nếu đã muốn che giấu cảm xúc của mình thì chắc chắn sẽ không ai phát hiện ra vẫn giống như thường ngày, chăm chỉ làm việc, sau khi nhân viên trong công ty đã tan sở hết, anh vẫn thường xuyên ở lại làm thêm sống giống như đã quay về quỹ đạo ban đầu, thật yên lặng, không một chút gợn sóng trừ bị công việc vùi lấp bận rộn cũng không nhận ra có sự thay đổi đặc biệt đó là một ngày cuối tuần, Lâm Cảnh về nhà ăn cơm theo thường lệ, trong lúc ăn cơm, mẹ đã hỏi anh về chuyện tình cảm dạo gần mặt Lâm Cảnh vẫn không thay đổi gì, bình thản đáp lời “Con bận rộn. Không có thời gian.”Mẹ Lâm nói “Bận rộn đi nữa cũng không thể chỉ mãi lo công việc được.”Vừa dứt lời đã mở điện thoại di động ra tìm mấy tấm hình của các cô gái, đưa đến trước mặt Lâm Cảnh, “Đã sắp hết năm rồi, con bớt chút thời gian ra, đi gặp mặt người ta nhé.”Lâm Cảnh không nhìn mấy tấm hình đó, anh đặt bát đũa xuống, đứng dậy nói “Công ty có việc, con đi trước ạ.”Vừa nói liền xoay người đi đến phòng khách, cầm áo khoác rồi rời đi. Tính tình của Lâm Cảnh, mọi người trong nhà đã luyện thành thói quen. Không người nào có thể nhúng tay vào chuyện của anh Lâm thở dài một hơi, “Công việc, công việc, cả ngày chỉ biết mỗi công việc thôi. Kiếm được nhiều tiền như vậy thì có ích lợi gì chứ.”Em gái Điềm Điềm dùng nĩa xiên một miếng trái cây trong dĩa lên, vừa ăn vừa nói “Mẹ, không nên lo lắng làm gì. Không chừng anh con là hoa đã có chủ từ lâu rồi đó.”Mẹ Lâm buồn cười nói “Hoa đã có chủ, cũng có thấy nó dẫn ai về nhà đâu.”Dạo gần đây Lục Chẩm Tuyết hết sức buông thả bản thân, đại đa số thời gian đều ở nhà chơi, thỉnh thoảng có hẹn bạn ra ngoài gặp mặt đi dạo, còn không thì đến nhà ông nội ăn cơm gần đến cuối năm, các anh chị em sống ở các thành phố khác đều trở về, nhà ông nội cũng trở nên náo nhiệt hơn hôm đó, Lục Chẩm Tuyết nằm dài trên ghế ở ban công phòng ngủ ngắm tuyết, trong đầu cô đột nhiên nhớ đến Lâm Cảnh, lần cuối hai người họ gặp mặt, đã là vào hai tháng nhớ đến câu hỏi ngày đó Lâm Cảnh đã hỏi mình, có phải cô hoàn toàn không thích anh hay thật sự không thích anh sao?Nói ra thì ngay cả chính bản thân cô cũng không dám thừa như cô đã không thích, tại sao ban đầu lại phải nhanh chóng dứt ra như phải cũng chỉ bởi vì cô phát hiện mình đã rung động trước anh đó sao, sợ đến cuối cùng không thể khiến cho Lâm Cảnh yêu mình, ngược lại còn khiến bản thân lún vào quá sâu ngày đó, cô gặp Tần Hâm, kể lại chuyện này, Tần Hâm kinh ngạc hỏi lại cô “Vậy nên cậu đã từ chối anh ta?”Lục Chẩm Tuyết ừ một Hâm rất không hiểu, hỏi cô tại sao lại làm Chẩm Tuyết suy nghĩ rất lâu, mới nói “Cậu không cảm thấy hai đứa mình không thích hợp với nhau hả?”“Không thích hợp ở chỗ nào?”“Gia đình, tính cách, tất cả mọi phương diện đều không thích hợp.” Tần Hâm nói “Nhà cậu cũng không hề thua kém đâu nha.”Lục Chẩm Tuyết cười nói “So với Lâm Cảnh thì còn kém xa. Tớ chỉ là vô tình trèo cao đến anh ta thôi, cảm thấy anh ta sẽ không thích tớ đâu.” “Làm sao cậu biết anh ta nhất định sẽ không thích cậu? Cậu có thể đừng tự xem thường chính bản thân mình như thế được không?”Cô trả lời “Tớ hiểu rất rõ bản thân mình. Tính cách của tớ thế nào cậu còn không biết sao, khi cãi vã, tớ chắc chắn sẽ không bao giờ nhận thua. Nếu thật sự ở bên nhau, cứ xem như bây giờ anh ta thích tớ rồi sớm muộn cũngsẽ có lúc anh ta chán nản tớ mà thôi. Tính cách của hai người đều không thể bù trừ cho nhau. Đến lúc đó cả hai đều cảm thấy chán ghét đối phương, chi bằng bây giờ giữ lại một chút hảo cảm của nhau thì tốt hơn.”Tân Hâm thấu hiểu cô, nói “Tớ thấy cậu hình như đang sợ việc yêu đương.”“Ừ.” Lục Chẩm Tuyết không giấu diếm gì. Cô sợ. Thứ tình cảm này rất dễ biến chất. Cô sợ một khi mình đã lún vào thật sâu, cuối cùng đối phương lại chưa từng yêu mình. Cô lại không thể bày ra dáng vẻ khóc sướt mướt được, quá khó thế thì thà rằng lúc ban đầu đừng nên bắt đầu chính là tốt nhất. Tần Hầm bảo cô chính là một người điển hình cho chủ nghĩa tiêu cực. Cô thừa chi cô cũng cảm thấy Lâm Cảnh không thích cô nhiều đến như vậy. Tính cách của anh, có lẽ chỉ là không cam lòng mà óc của Lục Chẩm Tuyết rất hỗn độn với nhiều suy nghĩ, bên ngoài cửa sổ tuyết vẫn đang rơi. Trên những tán cây có từng mảng tuyết đọng năm năm nay hình như lạnh hơn mọi đang suy nghĩ rất nhiều chuyện lung tung, bỗng nghe thấy tiếng gõ cửa từ bên quay đầu ra nhìn về phía cửa một cái mới nói “Vào đi.”Tay trái của Lục Nam Cảnh đặt trong túi quần, còn trên tay phải đang cầm một miếng bánh ngọt đi vào, thấy Lục Chẩm Tuyết đang nằm trên ban công ngắm tuyết, cười nói “Em sướng quá nhỉ.”Anh đi đến ban công, đưa miếng bánh ngọt trong tay cho Lục Chẩm Tuyết, “Dì Dương mới nướng xong, bảo anh mang lên cho em một phần.”Lục Chẩm Tuyết cười híp mắt nhận lấy, “Cảm ơn anh ba.”Lục Nam Cảnh đặt hai tay vào túi quần, dựa lưng lên lan can ban công, nhìn Lục Chẩm Tuyết, nói “Năm nay em có chuyện gì à? Sao lại im lặng nhưvậy? Mọi năm lúc ăn tết, không phải em sẽ ở dưới lầu đánh bài sao?” Lục Chẩm Tuyết buồn cười, trả lời anh “Em nào có. Đó là do quá nhàm chán thôi.”“Năm nay không nhàm chán hả?” Lục Nam Cảnh nhìn cô, cười hỏi “Hay là ở trên lầu nói chuyện phiếm với bạn trai?”Lục Chẩm Tuyết cười giễu cợt, “Chó má.” Lục Nam Cảnh cười chợt nhớ đến, nhìn Lục Nam Cảnh, nghi ngờ hỏi anh “Anh ba, tại sao anh lại không kết hôn ạ?”Lục Nam Cảnh ngước mắt nhìn cô một cái, “Sao đột nhiên lại hỏi đến chuyện này?”“Tò mò thôi.”Anh cười nhẹ, “Có nguyên nhân cả. Cuộc hôn nhân của ba mẹ anh, em cũng không phải chưa nhìn thấy, từ khi anh bắt đầu có trí nhớ, chỉ toàn ba ngày có một trận cãi vả nhỏ, năm ngày lại có một trận cãi vả lớn, cho đến bây giờ cả gia đình chưa bao giờ có một cuộc sống yên ổn. Em không biết khi còn bé anh đã phiền muộn trong lòng thế nào đâu, hận không thể khiến cho hai người họ lập tức ly hôn.”Lục Chẩm Tuyết suy nghĩ một lúc, lại hỏi “Nhưng quả thật nếu có một người yêu thương mình thì vẫn tốt hơn, đúng không?”Lục Nam Cảnh nghi ngờ nhìn cô, “Thế nào? Sao hôm nay lại hỏi nhiều như vậy? Có thích ai rồi à?”Cô lắc đầu, “Không có. Đột nhiên nhớ đến nên thảo luận qua thôi.”Lục Nam Cảnh rũ mắt, như đang suy nghĩ gì đó, thật lâu sau mới trả lời cô “Không biết, anh chưa từng gặp.” Nói rồi anh lại ngước mắt nhìn về phía Lục Chẩm Tuyết, nói tiếp “Nhưng anh không yêu đương, em biết mà.” Lục Chẩm Tuyết nói “Anh nhớ cẩn thận đó. Vô tình như vậy, ngày nào đó lại vấp té rầm một cái, là anh xong đời luôn.”Lục Nam Cảnh bật cười, không đưa ra câu trả này quả thật anh không hề nghĩ đến, cũng có một ngày anh lại té nhào đau như dịp tết đến, mọi người đều tụ họp ở nhà ông nội. Trong sân treo rất nhiều lồng đèn, đỏ đỏ hồng hồng, rất chi là náo đêm, mọi người luôn ở bên cạnh chơi đánh bài với ông nội đến khuya, đói thì đi làm nấu mấy món đơn giản ăn khuya. Tóm lại mấy ngày ăn tết này, dường như không ai đi ngủ sớm nay là giao thừa nên mọi người sẽ đón năm mới đến lúc trời sáng. Nhưng một người hễ mệt nhọc là ngủ như Lục Chẩm Tuyết, lại rất ít khi miễn cưỡng bản đêm, mẹ và bác tư đang nấu sủi cảo ở phòng bếp, Lục Chẩm Tuyết ngồi trên ghế sofa ở phòng khách xem chương trình xuân vãn nhàm chán, một bên vừa bóc hạt dưa ăn họ cả đánh xong một ván bài, đi đến ngồi xuống bên cạnh Lục Chẩm Tuyết, cũng cầm một nắm hạt dưa lên bóc ăn Chẩm Tuyết chợt nhớ đến lời nói lần trước của Lâm Cảnh, chuyện ban đầu liên quan đến sự việc ở suối nước nóng trên sơn trang, bảo cô nên về hỏi lại anh họ cả, chuyện lúc ấy là như thế nào sẽ ấy cô quên mất, nhưng bây giờ đột nhiên nhớ lại nên hỏi nói cô thật thấp thật nhỏ, vừa bóc hạt dưa vừa nói “Anh cả, em có một chuyện muốn hỏi anh.”“Hỏi đi. Chuyện gì?” Lục Phong vừa nói vừa bóc hạt dưa bỏ vào Chẩm Tuyết im lặng một lúc, mới nhỏ giọng hỏi “Sau khi Lâm Cảnh đến nhà chúng ta từ hôn, có phải anh đã đi tìm anh ta không?”Động tác cắn hạt dưa của Lục Phong hơi khựng lại một hồi, anh nghiêng mặt sáng, nhìn về phía Lục Chẩm Chẩm Tuyết cũng nhìn anh, hỏi “Có phải hay không?”Lục Phong sợ run lên, “Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này? Lâm Cảnh nói với em sao?”“Thì anh cứ trả lời em là có hay không đi. Đêm đó ở suối nước nóng trên sơn trang, anh đi tìm anh ta, đã nói gì thế?”Lục Phong chần chừ, im lặng thật lâu cũng không nói mắt Lục Chẩm Tuyết vẫn cứ nhìn chằm chằm vào anh, hỏi một câu “Không phải là anh đã nói lời khó nghe gì với anh ta rồi chứ?”Chuyện đã qua rất lâu, hôm nay Lục Phong đã bình tĩnh hơn nhiều, trong lòng anh có bao nhiêu thẹn, im lặng một hồi, liền trả lời cô “Đúng vậy. Lúc đó anh cảm thấy Lâm Cảnh đẹp trai lịch sự, rất xứng đôi với em. Cộng thêm lúc đó anh muốn dựa vào quan hệ để làm thân với cậu ta, nên đã thúc đẩy chuyện hôn nhân của hai người.”Lục Chẩm Tuyết nghe vậy thì mày cau lại, “Vậy rốt cuộc lúc đó anh đã nói gì?”Lục Phong hơi xấu hổ, nói “Lúc ấy anh đã phân tích với Lâm tổng về những điểm tốt nếu cậu ta kết hôn với em.”Sắc mặt Lục Chẩm Tuyết trầm xuống.“Anh ta cưới em thì có lợi ích gì chứ? Không phải chính anh cũng rõ ràng sao, muốn anh ta cưới em, thì phải có lợi ích sao? Anh đang muốn bán em cho anh ta à?”Lục Phong rũ thấp mắt, không nói tức giận nên giọng nói của Lục Chẩm Tuyết rất to, trong lúc bất chợt mọi người đều quay đầu nhìn về phía hai đang ngồi đánh bài ở bên bàn, thấy Lục Chẩm Tuyết nhìn con trai mình với khuôn mặt tức giận, hỏi “Làm sao vậy A Tuyết? A Tuyết, anh cả đã làm gì con à? Sao con lại dữ như vậy?”Lục Chẩm Tuyết thực sự tức giận. Cô siết bàn tay thành quả đấm, lạnh lùng nhìn Lục Phong chằm đêm nay không phải là giao thừa, cô chắc chắn sẽ nổi giận lôi đình Nam Cảnh từ bên ngoài đi vào, thấy bầu không khí trong phòng khách hình như không đúng lắm, hơi sững sốt, mới hỏi “Làm sao vậy?”“Đúng vậy A Tuyết, có chuyện gì thế?” Người lớn trong nhà thấy tình hình không ổn cũng lên tiếng hỏi Phong xấu hổ cúi đầu, còn Lục Chẩm Tuyết vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh nhạt nhìn anh ta chằm không khí trong phòng khách trở nên không mấy thoải mái, cô nhìn lạnh lùng nhìn Lục Phong một hồi lâu, cuối cùng vẫn nhẫn nhịn, đứng dậy sãi bước đi ra ngoài.“A Tuyết—-“ Mẹ Lục bưng dĩa sủi cảo đã được nấu xong đi vào, đúng lúc lại nhìn thấy con gái mình nổi giận đùng đùng đi ra nhìn về phía phòng khách, bầu không khí hơi sai sai, không kiềm được sự ngạc nhiên trong Lục Phong vứt bài xuống, đứng lên đi đến trước ghế sofa, lạnh lùng nói “Một đứa cháu trong nhà, lại dùng sắc mặt như vậy nhìn về phía anh cả lớn hơn mình năm tuổi. Cô gái tính tình hư hỏng như thế, chả trách nhà họ Lâm lại muốn từ hôn. Cưới một cô nhóc như thế về nhà, muốn người ta tôn mình lên làm Bồ tát à.”“Mẹ, mẹ thôi tranh cãi đi ạ.”Mẹ Lục nghe những lời này rất chói tai, bà đi vào nói “Lưu Phân, cô nói vậy là có ý gì? A Tuyết nhà chúng tôi thế nào? Con gái tôi tính tình như thế nào, chẳng lẽ tôi không biết sao? Dù cho tính tình con bé không tốt, nó cũng sẽ không vô duyên vô cớ nổi giận, thế sao cô không hỏi xem con trai cô đã gây ra chuyện gì, khiến cho A Tuyết nổi giận đùng đùng như vậy.”Bà đưa tay đặt dĩa sủi cảo lên bàn, lại nói “Còn chuyện hôn nhân đại sự của A Tuyết nhà tôi như thế nào cũng không cần cô quơ tay múa chân ở chúng tôi có tiền, nếu như cả đời này A Tuyết không kết hôn, chúng tôi có thể nuôi con bé được. Tính tình con bé thế nào, không mướn cô phiền lòng giúp, cô có tư cách gì mà quơ tay múa chân trước mặt con bé?”Lưu Phân cười lạnh, nói “Xem kìa, tôi còn đang thắc mắc sao tính tình của con nhóc đó lại hư hỏng như vậy, thì ra đều do mấy người cưng chiều mà sinh hư.”“Con bé là con gái tôi, chúng tôi tình nguyện cưng chiều con bé, có liên quan gì đến cô sao?”“Đủ rồi!” Ông nội tức giận ném hết xấp bài đi, “Đang ăn tết, lại ồn ào như thế à?”Lưu Phân quay đầu kéo tay con trai mình lôi đi, “Đi thôi. Xem ra tết năm nay chúng ta không cần sang đây nữa rồi.”Lục Chẩm Tuyết không hề biết trong nhà đang xảy ra cãi ngồi bên bờ sông hóng gió trời, nhớ lại những lời nói ban nãy của anh họ cả, lại nghĩ đến những câu nói trước kia của Lâm nói là là cô, đoán chừng cũng sẽ nói chuyện không dễ là nhà cô có điều kiện nhưng so với bối cảnh nhà Lâm Cảnh, rõ ràng cách nhau rất họ cả đi tìm Lâm Cảnh nói cái gì mà lời ích với chỗ tốt, muốn anh phải cưới cô, được chút lợi ích đó thì có là gì đâu nhiên cô có thể hiểu được tại sao ban đầu Lâm Cảnh lại đối xử lạnh lùng với cô như trong mắt anh, quả thật cảm thấy động cơ của gia đình cô hoàn toàn không đơn bình tĩnh ngắm nhìn mặt sông ngây ngẩn cả người, sau đó lại ngước nhìn ánh trăng trên chợt cảm khái rằng, năm nay đúng là không thuận lợi chút nào. Lại cảm thấy, cô thật có lỗi với Lâm biết là nguyên nhân xuất phát từ anh họ cả, cô cũng sẽ không đi trả thù Lâm chán ghét của anh dành cho cô, không phải là không có lý do. Càng không phải do anh cao cao tại ở bên ngoài hóng từng cơn gió lạnh, do dự thật lâu, vẫn không biết nên nói lời xin lỗi với Lâm Cảnh thế Chẩm Tuyết lấy điện thoại ra soạn thảo tin nhắn lại xóa đi, xóa đi lại gõ lại, xoắn xuýt hơn nửa tiếng, cuối cùng vẫn không gửi đi, cất điện thoại vào lại túi áo, đi thẳng về nhà.
Giới thiệu Editor An Tĩnh Raw Tấn Giang Convert Diêu Hạ wikidich Độ dài 55 chương bao gồm cả 2 phiên ngoại Bìa Yến Ngọc Văn án Bởi vì nhất thời giận dỗi, Lục Chẩm Tuyết quyết tâm phải khiến cho Lâm Cảnh yêu cô. Cô trêu chọc anh, trêu chọc anh, một hai phải khiến anh yêu mình. Nhưng theo đuổi được một thời gian, cô mới ngộ ra một điều, Lâm Cảnh là một người đàn ông lạnh nhạt lại cao cao tại thượng, chắc chắn sẽ không có khả năng yêu cô. Cô rất kiên quyết chọn từ bỏ, xoay người rời đi không một chút lưu luyến. Tất cả mọi người, bao gồm cả Lục Chẩm Tuyết đều cho rằng Lâm Cảnh không thích Lục Chẩm Tuyết, nhưng chỉ có mình anh biết, mỗi một ngày Lục Chẩm Tuyết không xuất hiện, anh đều vô cùng bực bội trong lòng. Ngọt văn. Cao lãnh nhất thời sảng, truy thê hỏa táng tràng. Tag Đô thị tình duyên, yêu sâu sắc, hoan hỉ oan gia, ngọt văn Từ khóa tìm kiếm Vai chính Lục Chẩm Tuyết, Lâm Cảnh ┃ vai phụ ┃ cái khác Một câu tóm tắt Cao lãnh nhất thời sảng, truy thê hoả táng tràng
Edit An TĩnhLúc Lục Chẩm Tuyết lấy khăn lau từ phòng cất đồ ra, Lâm Cảnh đã đi vào trong phòng đèn bên trong phòng tắm sáng ngời, tiếng nước chảy ra từ vòi sen xôn xao vang lên trong không gian. Lục Chẩm Tuyết đứng ở bên ngoài cửa phòng tắm, nghe tiếng nước chảy bên trong đó, trong đầu đột nhiên nhớ đến cảnh tưởng ở huyền quan mới vừa nãy, hình ảnh cô và Lâm Cảnh hôn nhau thiếu chút nữa là tiến thêm một bước xưa từng nói tiểu biệt thắng tân hôn, củi khô gặp lửa [1] quả đúng không sai mà. Cô và Lâm Cảnh vừa không gặp nhau mấy ngày, mới hôn một cái đã khác biệt so với những nụ hôn trước kia. Cô lại nhớ đến vừa nãy lúc mình và anh ôm nhau hôn triền miên, cả những phản ứng của thân thể, không thể kiềm được mà mặt đỏ tới tận mang tai, tim đập nhanh kịch liệt.[1] Tiểu biệt thắng tân hôn 小别胜新婚 chỉ việc những người yêu nhau không gặp nhau trong một khoảng thời gian, thời điểm gặp lại thì cảm xúc sẽ dạt dào hơn cả đêm tân khô gặp lửa 干柴烈火 dùng để chỉ nhu cầu tình dục mãnh liệt giữa nam và nữ, ví dụ như hai người lao vào nhau như củi khô lâu ngày gặp vội vàng treo khăn lau lên trên móc treo đồ bên ngoài cửa phòng tắm, nói với người ở bên trong “Em treo khăn lau ở giá treo bên ngoài cửa giúp anh rồi.”Tiếng nước chảy bên trong vẫn vang lên đều đặn, cô cũng không biết rốt cuộc Lâm Cảnh có nghe thấy hay không. Nhưng cô cũng không đoái hoài gì nữa, nói xong thì xoay người đi về phòng ngủ của nằm sấp trên giường, không hiểu sao lại đỏ mặt rất lâu. Cuối cùng khi hết chịu nổi nữa mới vùi mặt vào trong chiếc gối lành lạnh. Hơn nữa, cô còn cảm thấy rất kì lạ, không biết từ khi nào mà tính cách của mình lại trở nên dễ dàng xấu hổ như vậy nhỉ?Lâm Cảnh đúng là khắc tinh của cô ôm chặt gối lăn lộn ở trên giường mấy vòng, đang buồn rầu, thì nghe thấy tiếng gõ từ truyền đến từ bên Chẩm Tuyết bị dọa cho giật mình, ngay lập tức ôm gối, từ trên giường ngồi bật lắng tai nghe động tĩnh bên ngoài, sợ rằng đó chỉ là ảo giác của chính mình mà mấy giây sau, lại có hai tiếng gõ cửa vang này Lục Chẩm Tuyết mới lấy lại hồn vía của mình, vội vàng trèo xuống giường, đến dép cũng chưa kịp mang, chạy chân trần đi ra mở phòng mở ra, Lâm Cảnh đứng ở bên ngoài. Bởi vì trong nhà cô không có quần áo vừa người Lâm Cảnh, cho nên anh không thay chiếc áo sơ mi ban nãy ra, nhưng cách mặc áo sơ mi của anh lại không được ngay ngắn gọn gàng lắm, vẫn không cài hai nút áo trên cùng lại, tay áo sơ mi cũng được cuốn lên rất tùy tiện, hai tay đút trong túi quần của anh có lẽ đã được lau sơ qua, nhưng vẫn chưa khô hoàn toàn, con người đen nhánh nhìn thẳng về phía cô, hồi lâu mới lên tiếng hỏi “Lục Chẩm Tuyết, em định quăng anh ở bên ngoài này sao?”Lâm Cảnh đã tắm xong từ lâu rồi, ngồi ở ghế sofa bên ngoài phòng khách chờ một hồi lâu, từ đầu đến cuối cửa phòng của Lục Chẩm Tuyết vẫn đóng chặt, bên trong không có một chút động tĩnh nào, dường như không có ý định đi ra ngoài Chẩm Tuyết a một tiếng, cô không biết nên làm sao, lại bị đôi mắt sâu thẳm của anh nhìn thẳng vào mình làm cho chột dạ, giống như cô thật sự cóý định lạnh nhạt thờ ơ với anh đất chứng giám. Mặc dù vừa nãy cô cảm thấy vô cùng xẩu hổ ngại ngùng nhưng cô làm sao có thể thờ lạnh nhạt vô tình với Lâm Cảnh được chứ. Cô cũng không phải không biết Lâm Cảnh đã đặc biệt quay về sớm vì mình liền vội vàng nói “Làm sao có thể ạ. Vừa rồi không phải anh vẫn đang tắm sao, nên em quay về phòng chờ anh thôi mà.”Nhưng thật ra là trở về phòng để lấy lại bình tĩnh, giảm bớt sự xẩu hổ ngại ngùng mà kéo tay Lâm Cảnh, cười tủm tỉm hỏi anh “Anh có đói bụng không? Có cần em nấu món gì cho anh ăn không?”Lâm Cảnh cũng không khách sáo làm gì, nhìn cô một lúc, mới nói “Được.” Lục Chẩm Tuyết cười hỏi, “Anh muốn ăn món gì?”Lâm Cảnh nói “Tùy em thôi, anh ăn gì cũng được.”Lục Chẩm Tuyết suy nghĩ một lúc, lại nói “Vậy em nấu mì cho anh ăn nhé, rất nhanh luôn.”Cô vừa dứt lời thì xoay người đi xuống phòng Cảnh nhìn Lục Chẩm Tuyết đang đứng trong bếp nấu đồ ăn cho mình, tâm trạng nặng nề do bị bỏ rơi ở bên ngoài vừa nãy cũng khá lên đôi Chẩm Tuyết thật sự biết nấu ăn, khi còn bé, phần lớn thời gian cô đều chơi ở nhà ông nội, khi đó em năm rất thích chạy vào ăn ké mấy món ăn trong lúc bà nội đang nấu cơm trong phòng bếp, có lúc còn giúp bà nội làm mấy việc lặt vặt đơn giản, nhìn nhiều rồi thì chính mình cũng có thể tự nấu mì là nhanh nhất, cỡ mười phút đã làm xong một tô mì thơm Lục Chẩm Tuyết bưng tô mì đi ra ngoài phòng khách, Lâm Cảnh đang ngồi trên ghế sofa, mới vừa giải quyết xong một số công việc qua thư điện Chẩm Tuyết đặt tô mì lên trên bàn trà nhỏ, cô đứng bên cạnh, hai tay đưa đũa cho Lâm Cảnh, cười tủm tỉm nói “Lâm tổng, mời thưởng thức.” Lâm Cảnh liếc mắt nhìn cô một cái, nhận lấy đôi đũa từ tay Lục Chẩm Tuyết, thấp giọng nói “Em nói cái gì vậy.”Lục Chẩm Tuyết không nhịn được bật cười ha ha, trả lời lại anh “Để cho anh cảm giác được thái độ phục vụ tận tình chu đáo của em.”Cô cười, thuận tay kéo chiếc ghế ra ngồi xuống bên cạnh bàn trà nhỏ. Trong lúc đó, ánh mắt vô tình lướt qua chiếc điện thoại di động của Lâm Cảnh đang đặt trên bàn trà, cô đột nhiên nghĩ đến chuyện này, mắt nhìn thẳng vào Lâm Cảnh, nghiêm túc hỏi anh “Lâm Cảnh, anh có wechat không?”Lâm Cảnh hơi kinh ngạc, anh ngước mắt, nhìn Lục Chẩm Tuyết, đáp lại cô “Có.”Lục Chẩm Tuyết oán trách anh, “Vậy tại sao anh lại không thêm em trên wechat ạ?”Đến tận bây giờ, họ muốn liên lạc với nhau còn phải thông qua gọi điện thoại hoặc gửi tin Cảnh khựng lại, nói với cô “Anh rất ít dùng. Nên quên mất.”Dứt lời, anh lại hỏi ngược lại Lục Chẩm Tuyết, “Vậy tại sao em lại không thêm anh?”Lục Chẩm Tuyết không kiềm được sự ngạc nhiên, ngay sau đó cô bật cười thành tiếng, “Mấy chuyện thế này, chẵng phải nên do đàn ông các anh chủ động sao?”Lâm Cảnh nhìn cô, ngay sau đó cầm điện thoại di động đặt trên bàn trà đưa đến cho cô, “Em thêm anh đi.”Lục Chẩm Tuyết nhận lấy điện thoại, hỏi “Em có thể xem điện thoại của anh ạ?”Lâm Cảnh nói “Có gì mà không thể xem đâu.”Lục Chẩm Tuyết cười híp mắt, điện thoại của anh có khóa mật mã số, cô đưa điện thoại đến trước mặt Lâm Cảnh, “Mật mã.”Lâm Cảnh đang cúi đầu ăn món mì do cô nấu, không thèm ngẩng đầu lên nhìn, dứt khoát nói với cô một dãy mấy con Chẩm Tuyết sững sốt, cô lấy điện thoại di động lại, nhập số mật mã Lâm cảnh vừa nói để mở điện thoại ra thì bây giờ có rất nhiều người, kể cả là tình nhân, người yêu của nhau, họ cũng sẽ không cho phép nửa kia tùy tiện xem điện thoại của mình, càng sẽ không nói ra mật mã người người đó Lâm Cảnh lại rất thoải mái nói cho cô biết mật khẩu điện thoại của mình, hơn nữa điện thoại di động của Lâm Cảnh e rằng còn liên quan đến rất nhiều bí mật làm ăn quan trọng có thể cảm giác được Lâm Cảnh đang rất nghiêm túc trong mối quan hệ này với thoại của Lâm Cảnh không có quá nhiều ứng dụng, Lục Chẩm Tuyết tìm tới tìm lui vẫn không tìm thấy wechat đâu thầm trong lòng đúng là người này thật sự không cần dùng nó mở mục APP ra tải wechat về máy giúp Lâm Cảnh, tải xong, cô nhấn mở ứng dụng và hỏi anh tài khoản, Lâm Cảnh nói “Hình như là số điện thoại của anh.”Lục Chẩm Tuyết “…Hình như?”Lâm Cảnh “Trước kia có việc nên anh có tạo một tài khoản.”Lục Chẩm Tuyết nhìn Lâm Cảnh, không nhịn được bật cười thành tiếng, “Rốt cuộc là anh đang sống ở thời kì nguyên thủy nào vậy?”Lâm Cảnh xem thường, “Loại nhắn tin cấp tốc này thì có ý nghĩa gì à? Hoàn toàn làm lãng phí thời gian.”Lục Chẩm Tuyết cười một tiếng, trả điện thoại lại cho anh, “Vậy thôi không cần nữa. Dù sao nói chuyện phiếm cũng rất lãng phí thời gian mà.”Lâm Cảnh nhìn cô, thúc giục nói “Mau làm đi.”Lục Chẩm Tuyết vẫn khăng khăng không làm, cô nhịn cười, “Mời vừa nãy không phải chính anh nói rất lãng phí thời gian hay sao?”Lâm Cảnh “…”Lục Chẩm Tuyết cười híp mắt, cô cầm điện thoại lên lại, hỏi anh “Hay nói cách khác, anh cảm thấy nói chuyện phiếm với không hề lãng phí thời gian chút nào phải không?”Lâm Cảnh nhìn cô, trả lời “Đúng vậy. Nói chuyện phiếm với em không hề lãng phí thời gian đâu, phải vui mới đúng chứ.”Khuôn mặt anh không kiềm được nén lửa giận, anh đứng dậy bưng tô mì đã ăn hết và đũa đi vào trong phòng bếp, còn không quên thúc giục Lục Chẩm Tuyết, “Em làm nhanh lên nào.”Lục Chẩm Tuyết hỏi “Mật mã đâu?”Lâm Cảnh lại nói cho cô biết mật khẩu tài khoản của anh gồm sau con số. Lục Chẩm Tuyết đăng nhập vào wechat, phát hiện wechat của anh đúng thật là rất sạch sẽ, chỉ kết bạn với hai ba người mà lấy wechat của mình ra quét mã và kết bạn với anh. Lâm Cảnh ở trong phòng bếp rửa bát đũa, sau khi xong xuôi anh quay lại, Lục Chẩm Tuyết đã thêm vào bạn tốt xong. Ngón tay cô chỉ chỉ về phía chiếc điện thoại của Lâm Cảnh đang nằm trên bàn trà nhỏ, nói “Em đã thêm rồi.”Cô nói xong lại thuận miệng nhắc đến chuyện ban nãy mình thấy, nói “Nhưng mà wechat của anh sạch gọn thật đó, chỉ có hai ba người bạn.” Lâm Cảnh nói “Chỉ có em gái với ba anh mà thôi.”Lục Chẩm Tuyết ngạc nhiên, cô giải thích với anh theo bản năng, “Chỉ là em thuận miệng nhắc đến thôi, anh không nhất thiết phải khai báo rõ bạn bè trên wechat với em đâu…”Lâm Cảnh nhìn cô, hồi lâu, đột nhiên lên tiếng hỏi một câu “Em không có chút hứng thú nào với cuộc sống của anh à?”Lục Chẩm Tuyết sững sốt, “Không phải đâu. Chỉ là em thường không có thói quen dò hỏi về cuộc sống riêng tư của người khác mà thôi.”Lâm Cảnh nhìn cô chằm chằm, “Anh là người khác sao?”“Hả?” Lục Chẩm Tuyết mắt chữ a mồm chữ o, không kịp phản ứng lại câu hỏi của anh, cô đến gần Lâm Cảnh, quan sát anh cả buổi trời, nghi hoặc hỏi anh “Không biết có phải do em hiểu sai không? Nhưng anh đang hy vọng em sẽ dò hỏi về cuộc sống của anh nhiều hơn hả?”Lâm Cảnh trả lời cô “Không phải dò hỏi. Chỉ là em có thể để ý đến anh nhiều hơn đôi chút, có thể đừng biểu hiện ra rằng em không có hứng thú gì với cuộc sống của anh dù chỉ một chút có được không?”Lục Chẩm Tuyết kinh ngạc không nói nên lời, cô vội vàng nói “Em không có.” Cô nhìn Lâm Cảnh, rất nghiêm túc nói “Em rất rất thích anh mà. Nếu không thì tại sao em lại chọn quen anh cơ chứ?”Lâm Cảnh nghe những lời nói này của Lục Chẩm Tuyết, cuối cùng tâm trạng cũng trở nên tốt hơn kéo tay cô, hai con ngươi đen nhánh nhìn thẳng vào mắt cô, thấp giọng hỏi “Lục Chẩm Tuyết, em có thích anh không?”Lục Chẩm Tuyết nói “Thích ạ. Không thích thì em ở bên cạnh làm gì?” Cuối cùng Lâm Cảnh cũng chịu cười rồi, anh cúi người đến hôn lên môi cô một cái đầy dịu Chẩm Tuyết được anh hôn, trong lòng tràn đầy ngọt ngào hạnh phúc, cô đối diện với ánh mắt hiện rõ ý cười vui vẻ của Lâm Cảnh, cũng không nhịn được bật nhẹ giọng hỏi anh “Anh có mệt không? Hơn nửa đêm còn phải ngồi máy bay quay về đây.”Lâm Cảnh vẫn nắm tay cô không chịu buông ra, chỉ chăm chú nhìn cô rồi nói “Anh là vì ai mới quay về đây?”Lục Chẩm Tuyết cười híp mắt, “Vì em.”Cô chủ động hôn lên môi Lâm Cảnh một cái, nói “Tối nay anh ngủ lại ở nhà em đi cũng được, em đi lấy chăn giúp anh nhé.”Trong nhà có một căn phòng trống dành riêng cho khách, nhưng lại chưa được trải chăn đệm sẵn, Lục Chẩm Tuyết đi vào phòng cất đồ lấy chăn đệm ra giúp anh, đang chuẩn bị đi lên đó để trải giường đệm các thứ, lại bị LâmCảnh kéo lại, anh nói “Muộn quá rồi, đừng làm nữa, anh ngủ trên ghế sofa tạm một đêm là được rồi.”Lục Chẩm Tuyết nói “Nhưng ngủ trên ghế sofa không thoải mái đâu anh.” Cô vẫn kiên quyết phải đi lến trải giường đệm ra cho anh, nói “Em làm nhanh lắm, nên anh đừng lo nha.”Vừa nói dứt lời, cô nhanh chóng ôm chăn đệm về căn phòng kế bên phòng ngủ của Cảnh nhìn Lục Chẩm Tuyết quan tâm lo lắng cho mình, trong lòng cảm thấy cực kì vui sướng hạnh hôm qua, khi Lâm Cảnh quay về là nửa đêm, buổi sáng ngày hôm sau còn phải thức dậy sớm để đi làm, thật ra cũng không ngủ được mấy tiếng. Sáng sớm Lục Chẩm Tuyết mơ mơ màng màng tỉnh dậy, lại nghe thấy tiếng nói trầm thấp nhỏ nhẹ bên hơi ngơ ngác, trèo xuống giường mang dép, từ trong phòng ngủ đi ra, thì thấy trợ lý Tiểu Dương đang ở ngoài phòng khách, không biết đã đến đây từ lúc Cảnh đã thay quần áo, có lẽ là đồ do trợ lý Tiểu Dương mang đến giúp đã mặc áo sơ mi quần tây nghiêm túc gọn gàng, đang chuẩn bị thắt cà vạt, anh vừa quay đầu lại nhìn thấy Lục Chẩm Tuyết đang đi ra, anh đi đến phía cô, hỏi “Đánh thức em à?”Lục Chẩm Tuyết lắc đầu, “Anh phải đến công ty ạ?”Cô nhận lấy cà vạt trong tay Lâm Cảnh theo bản năng, vừa giúp anh thắt lại vừa Cảnh cũng để mặc cho Lục Chẩm Tuyết thắt cà vạt giúp mình, hai tay anh ôm lấy eo của Lục Chẩm Tuyết, thấp giọng nói “Anh bảo trợ lý Dương mua đồ ăn sáng cho em rồi, một lát nữa em nhớ phải ăn đầy đủ đó.” “Vâng.”Lâm Cảnh lại nói “Tối mai đi tham dự một buổi tiệc với anh nhé.”Lục Chẩm Tuyết kinh ngạc không nói nên lời, cô ngẩng đầu nhìn Lâm Cảnh, hỏi lại anh “Tối mai ạ?”Lâm Cảnh nói “Đúng vậy.”Lục Chẩm Tuyết lại hỏi tiếp một câu nữa, “Ngày mai là thứ bảy hả anh?” “Ừ.”Lục Chẩm Tuyết nghĩ thầm trong lòng chắc sẽ không trùng hợp đến như thế chứ?Cô lại thăm dò hỏi thêm một câu, “Tối mai mấy giờ vậy anh?” “Tám giờ.”Lục Chẩm Tuyết “…”Lâm Cảnh nhìn biểu cảm của Lục Chẩm Tuyết thì thấy không đúng lắm, anh nhìn cô, “Làm sao vậy?”Lục Chẩm Tuyết không thể làm gì khác ngoài thành thật khai bóa với anh, nói “Tối mai em đã đồng ý với anh ba sẽ….”Lâm Cảnh nhìn cô, “Vậy anh thì phải làm thế nào?”Lục Chẩm Tuyết thật sự không ngờ rằng lại trùng hợp như thế. Cô thật sự cảm thấy rất khó xử, do dự một hồi lâu, dè dặt lên tiếng thương lượng với Lâm Cảnh, “Chủ yếu là do em đã đồng ý với anh ba trước đó rồi, nếu không…..Ngày mai anh không đưa bạn gái theo, có được không ạ?”Lâm Cảnh cảm thấy không vui vẻ gì, dứt khoát đáp “Không thể.” Vì lí do gì gái của anh, vì lí do gì mà phải đi làm bạn gái cho kẻ khác. “Vậy nếu không thì….Anh tìm ai…..”“Lục Chẩm Tuyết, nếu em dám thì cứ thử nói những lời này ra cho anh nghe.” Lâm Cảnh lạnh lùng nhìn cô chằm chằm, hình như anh tức giận rồi. Lời nói muốn bảo anh tìm người khác làm bạn gái thay của Lục Chẩm Tuyết nghẹn lại ở cổ họng, không dám nói ra không thể làm gì khác hơn là nhón chân hôn lên môi anh một cái, dịu dàng dỗ anh, “Anh đừng buồn mà, vì em lỡ đồng ý với anh ba rồi, lần sau chắc chắn em sẽ đi cùng anh mà.”Cô thấy sắc mặt của Lâm Cảnh vẫn rất khó coi, lại hôn anh thêm hai cái Cảnh được cô dỗ dành một hồi cũng hết tức giận, anh đẩy lưng để cô tiến sát về phía mình, cúi đầu hung hăng hôn lên môi cô một cái, “Sau này không cho phép em làm bạn gái của người khác nữa.”“Em biết rồi mà.” Lục Chẩm Tuyết vội vàng đồng ý với Cảnh cúi đầu nhìn cô, cuối cùng cũng không so đo với cô nữa, nói “Anh đi đây, nhớ ăn sáng đó.”“Vâng ạ.” Lục Chẩm Tuyết cười híp mắt, đi đến ghế sofa, cầm áo vest âu phục của anh lên, đưa đến cho Lâm Cảnh cầm lấy áo, nhìn cô, mỉm cười đầy cưng chiều, “Anh đi nhé.” Anh cầm áo vest rồi đi ra cửa, thời điểm đi ngang người cô, còn thuận tay xoa nhẹ đầu cô nữa.
trao anh trái tim em